Chia sẻ từ Cựu sinh viên – Phạm Văn Luân
Con đường của tôi
Xin chào các bạn! Tôi tên là Phạm Văn Luân, đến từ Hưng Yên, Việt Nam. Tản mạn một chút về con đường học tập của tôi từ thời Đại học cho đến bây giờ. Tôi có một chút chia sẻ của bản thân, mong rằng sẽ giúp ích được các bạn trên con đường học tập cũng như hình dung rõ hơn về “viễn cảnh” mà nhiều người vẫn muốn đó là “Du học”.
1. Thời đại học (2009-2013)
– Sau khi thiếu nửa điểm để đỗ nguyện vọng 1. Xuất phát từ lời khuyên của anh trai, tôi quyết định theo học nguyện vọng 2 tại trường ĐH Sư Phạm Kỹ Thuật Hưng Yên với chuyên ngành môi trường. Nói thực chứ khi đó tôi mù Internet luôn nên chẳng biết gì về cái chuyên ngành gọi là môi trường, chỉ là lúc đó bản thân hơi thất vọng khi trượt ĐH và cần phải đỗ ĐH để đi học. Bản thân tôi lúc đó cũng không có khái niệm sẽ thi lại bởi đơn giản tôi nghĩ 1 năm quá dài và gia đình tôi không đủ điều kiện. Và thế là tôi trở thành sinh viên trường SPKTHY theo cách như vậy đó.
Lời khuyên 1: Nếu có thể, hãy học cách sử dụng Internet sớm nhất có thể. Có vô vàn những thứ hữu ích trên đó. Bạn có thể tự tìm hiểu, tham khảo mọi ý kiến và đưa ra quyết định cho bản thân.
– Ngay từ khi nhập học, tôi luôn tự nhủ rằng đây chính là thời điểm để bắt đầu một cuộc sống mới. Dù rằng, nhiều người xung quanh tôi nói rằng SPKTHY chỉ là một “trường tỉnh”. Nhưng với tôi “con người quyết định hoàn cảnh” chứ không phải “hoàn cảnh quyết định con người”. Dù bạn có vào được trường top của Việt Nam mà không có sự nỗ lực của bản thân thì đó cũng chỉ là cái mác của trường Top gắn cho bạn mà thôi. Vì vậy, đừng quá “tự ti” khi bạn chi đỗ vào trường Top dưới.
– Do số điểm của tôi tương đối ổn so với điểm đầu vào nên tôi được theo học chương trình Sư phạm và được miễn học phí hàng năm. Đó cũng là một tác nhân nhỏ làm tăng sức học trong tôi. Mục tiêu học của tôi khi đó khá rõ ràng: cần đạt học bổng loại giỏi mỗi kỳ học, duy trì điểm số đứng đầu để cho một mục tiêu dài hơn đó là thủ khoa. Về thế là tôi nhận học bổng mỗi kỳ, cộng với tiền đi gia sư hàng tuần, tôi có thể sống tốt mà không cần bất kỳ sự trợ cấp nào của gia đình. Một năm trôi qua, sự tự tin của tôi ngày càng được củng cố một cách vững chắc. Thời điểm đó tôi bắt đầu tham gia hoạt động của lớp, của đoàn trường và thế là tôi trở thành lớp trưởng rồi ủy viên BCH đoàn trường. Từ đó tôi nhận được sự tín nhiệm của thầy cô, bạn bè và thế là tôi tham gia, cháy hết mình với tất cả các hoạt động lớn nhỏ của lớp, trường, huyện đoàn. Đặc biệt tham gia dự thi chương trình “Sáng tạo Việt” do đài truyền hình VTV tổ chức, cùng tranh tài với các trường ĐH khác. Những năm cuối của ĐH, tôi càng hạnh phúc hơn khi nhận được những học bổng giá trị như của Toyota, Liên Bang Đức. Đó là những học bổng dành cho những SV có thành tích xuất sắc của các trường ĐH trên Việt Nam.
Lời khuyên 2: Đừng quá quan trọng bạn đang học ở đâu. Bởi bạn sẽ được trả giá xứng đáng nếu bạn luôn nỗ lực hết mình. Hai câu danh ngôn mà tôi yêu thích nhất đó là “cần cù bù thông minh”, “kiên trì thì cái gì cũng được”. Và nếu bạn thông mình mà lại cần cù, kiên trì mà lại nỗ lực thì điều gì sẽ xảy ra chắc bạn đoán được ^^.
– Khá thành công trên con đường học tập, khi đó nhiều bạn bè hỏi tôi rằng “Sao mày không yêu đi? Đừng bỏ lỡ tuổi trẻ thời ĐH? Đó là tuổi đẹp nhất để yêu? Mấy câu hỏi đại loại như vậy cứ theo tôi từ khi tôi vào học ĐH. Nhưng bản thân tôi luôn có một lập trường cho riêng mình, tôi không muốn sống theo xu thế. Mọi thứ đều có giá. Không ai trên thế giới này hoàn hảo cả. Và tôi quyết định lựa chọn sự nghiệp trước tình yêu sau. Hai từ “sự nghiệp” nghe có vẻ hơi lớn lao quá nhỉ :)).
Lời khuyên 3: Hãy sống theo cách mà bạn muốn, bạn cảm thấy thoải mái nhất. Chỉ có như vậy bạn mới phát huy được hết khả năng của bản thân.
2. Sau khi tốt nghiệp (2013-2014)
– Tôi cầm trên tay tấm bằng tốt nghiệp loại giỏi cộng với tấm bằng thủ khoa ngành học (mục tiêu tôi đề ra đã đạt được). Khi đó tôi vừa vui mà cũng lo. Bởi ngành môi trường ở Việt Nam khi đó (2013) chưa thực sự phát triển, mới gọi là có tiềm năng phát triển trong tương lại. Cầu không có nhiều, thậm chí một số anh chị khóa trước sau khi ra trường còn chưa tìm được việc hay phải làm trái ngành. Tuy nhiên với tôi, tôi bắt đầu làm thêm cho Trung tâm Môi trường trong khoa tại thời điểm năm cuối ĐH và sau đó do có kinh nghiệm từ công việc đó, tôi được một thầy giáo trong khoa giới thiệu vào làm việc cho công ty sau khi ra trường. Công việc của tôi thì chuẩn 100% về môi trường (đến hiện trường lấy mẫu, sau đó phân tích, viết báo cáo, lập để án, báo cáo…). Tôi là sinh viên duy nhất trong khoa có được sự thuận lợi đó. Lý do vì sao thì chắc các bạn có thể đoán được phải không?
– Vậy có thể được coi là có việc ngay sau khi tốt nghiệp. So với những kỹ sư vừa ra trường thì mức lương của tôi khi ấy có thể gọi là OK (đủ sống thôi). Bởi điểm số chỉ là một phần, để đòi hỏi một mức lương cao và như ý muốn thì chúng ta phải nỗ lực, học tập, tích lũy kinh nghiệm thêm rất nhiều ngoài cuộc sống thực. Cũng tại thời điểm ấy, tôi muốn ở lại trường làm giảng viên và được sự giúp đỡ nhiệt tình của các thầy cô nhưng do chi tiêu lúc đó đã hết, mặt khác tôi lại chưa có bằng Thạc sĩ nên không thể ở lại trường. Vì vậy, tôi quyết định lựa chọn công việc kỹ sư môi trường làm bước đệm cho bản thân, vừa có thu nhập lại có thể học tiếp Thạc sĩ (07/2013).
– Trong quá trình làm việc tôi nhận thức được rằng, nếu muốn tiến xa hơn, có 1 mức lương cao thì không thể thiếu kỹ năng về Tiếng Anh (TA). Có thể bạn sẽ hỏi tại sao tôi không học ngay từ khi vào ĐH? Bởi TA trong trường chỉ là những môn học, phần nhiều cũng vì tôi dành hết thời gian cho những môn chuyên ngành. Và bạn có thể nhận thấy là thế hệ chúng ta bắt đầu học TA từ năm lớp 6 nhưng vẫn không thể nói TA ngoại trừ một số ít yêu thích, chuyên tâm và những bạn lớn lên trên thành phố. Tất nhiên, học TA được càng sớm càng tốt. Đặc biệt là thời đại này. Nhưng “học không bao giờ là muộn”. Khi đó, ngày tôi đi làm, tối về tham gia các lớp học, club TA vừa giải trí, kết bạn lại học thêm được một ngôn ngữ mang tính toàn cầu.
– Sau đó 1 tháng (08/2013). Có một thầy trong khoa hỏi tôi có muốn đi du học không? Vì thầy ấy có bạn ở nước ngoài có thể xin được học bổng (HB) cho tôi. Từ đó ý nghĩ đi du học của tôi bắt đầu mở ra. Trước đó, tôi chưa bao giờ dám nghĩ tới bởi chi phí cao và yêu cầu rất khắt khe. Nhưng lúc đó, tôi lúc nào cũng nghĩ rằng “nếu tôi có thể thực hiện được thì tất cả cuộc sống của tôi sẽ thay đổi. Tại sao mình không thử liều một lần?” Cộng vào đó sự tự tin của bản thân đã cố vũ mạnh mẽ cho tôi. Tuy nhiên, sau đó ít lâu thầy giáo của tôi nói rằng “do chuyên ngành không phù hợp (bên trường kia họ cần SV bên hóa) nên thầy ấy không thể xin học bổng cho tôi được. Bản thân tôi lúc đó không hề hụt hẫng, mặt khác nó lại mở ra cho tôi một suy nghĩ tích cực rằng “Tôi có thể đi du học miễn phí nếu tôi dành được học bổng và thực tế có một loại HB như thế”. Vì vậy, tôi lao vào tìm kiếm thông tin về HB và biết được có 3 loại HB hiện tại đang thịnh hành:
1. Học bổng chính phủ. HB này thì quy trình khá phức tạp, không có nhiều xuất và thường được phân bổ theo cách mà Chính Phủ Việt đang điều hành. Chắc các bạn cũng biết. Kiki.
2. Học bổng tự túc. Loại này có ưu điểm là bạn có thể chọn trường mình muốn. Bạn phải đóng mọi chi phí cho kỳ đầu tiên, sau đó nếu bạn đạt được điểm số cao thì có thể nhận học bổng, rồi có thời gian đi làm thêm. Nếu nỗ lực thì bắt đầu từ kỳ 2 bạn có thể tự chi trả học phí và sinh hoạt phí. Nhưng số tiền chuẩn bị nhập học và chi phí cho kỳ đầu tiên thì có lẽ còn lớn hơn 4 năm tôi học ĐH ở Việt Nam. Với những SV con nhà nông dân như tôi thì HB này chỉ là giấc mơ mà thôi.
3. Học bổng Giáo sư (GS). Gọi là HB giáo sư vì GS là người trực tiếp xét tuyển. GS ở nước ngoài có quyền rất lớn, giống như một ông vua con trong trường vậy. Loại học bổng này bao gồm phí học và phí sinh hoạt. Tôi sẽ giải thích rõ hơn vào phần 3.
– Khi đó tôi lên mạng và tìm kiếm thông tin cách xin HB, rồi điều kiện. Tôi tham gia vào tất cả các group trên mạng xã hội liên quan…Và thế là may mắn đã đến với tôi, khi tôi để lại 1 đoạn tin nhắn giới thiệu bản thân và mong muốn được đi du học trên facebook. Thì có một số anh chị bên Hàn Quốc nhắn tin hỏi và muốn xem qua CV (Curriculum vitae- sơ yếu lý lịch). Sau khi xem xong, mấy anh chị đó đều muốn giúp tôi xin HB. Các bạn biết lý do là gì không? Bởi hồ sơ và bản thành tích của tôi rất đẹp hơn nữa lại là thủ khoa nếu không đi du học thì thật tiếc (Nỗ lực từ quá khứ đã giúp tôi). Mặt khác vẫn có hạn chế là thứ hạng trường ĐH của tôi không cao, TA thì mới bập bẹ. Nên mấy anh chị giúp tôi cũng hơi lo. Ngay từ khi có tín hiệu đó, tôi lao vào học TA, tiết kiệm tiền. Và thế là trải qua 3 tháng chuẩn bị hồ sơ rồi phỏng vấn qua skyper, cuối cùng tôi cũng nhận được tin vui rằng tôi đã nhận được học bổng 100% của trường ĐH Kyung Hee tại Hàn Quốc(12/2013). Lúc đó vấn đề lớn nhất là TA, vì vậy tôi lao vào học rồi lên Hà Nội săn tây nói chuyện vào mỗi cuối tuần, tuy thế trình của tôi trước khi qua HQ học chỉ dừng lại ở mức chào hỏi. Nhưng không vì thế mà chán nản, tôi nghĩ người khác làm được thì tôi cũng làm được. Và thế là ngày qua ngày, ban ngày tôi đi làm, tối về học và chuẩn bị những thứ cần thiết cho chuyến đi. Tôi giấu chuyện này với gia đình cho đến trước ngày bay 15 ngày, bởi tôi muốn mọi thứ thật chắc chắn, tôi không muốn bố mẹ phải lo lắng. Cũng may số tiền tôi tiết kiệm thời đi học và sau khi đi làm cũng đủ để tôi chuẩn bị những thứ tối thiểu nhất khi sang bên đó. Và thế là tôi sách vali lên và đi (27/03/2014).
Lời khuyên 4: Hãy cứ nỗ lực mọi lúc, mọi nơi có thể, bởi nó sẽ không bao giờ vô nghĩa. Và đừng giới hạn suy nghĩ của bản thân.
3. Thời điểm bắt đầu du học cho tới bây giờ (2014-2016)
– Tôi đặt chân tới đất Hàn vào cái tiết trời khá lạnh. Mọi thứ với tôi không quá choáng ngợp bởi tôi đã tìm hiểu mọi thứ kỹ lưỡng trước khi qua. Thêm vào đó, các anh chị Việt Nam bên Hàn giúp đỡ rất nhiệt tình và tỉ mỉ. Chắc bởi họ cũng đã từng trải qua cái khoảnh khắc như tôi và họ hiểu cái gì khó với người mới bắt đầu.
– Cũng may là qua cùng đợt với tôi còn còn một chị sang học Tiến sĩ (chung GS với tôi) và một bạn bằng tuổi. Tôi được nhận vào học chương trình Thạc sĩ và Tiến Sĩ kết hợp. Ưu điểm là có thể rút ngắn thời gian tốt nghiệp (trung bình khoảng 5.5 năm). Bình thường nếu bạn học tách thì 2 năm cho Thạc sĩ và 4 đến 4.5 năm cho Tiến sĩ (tổng là 6-6.5 năm). Học hệ kết hợp bạn phải cực kỳ kiên trì để theo đuổi đến cùng, bởi nếu bạn bỏ cuộc giữa chừng thì bạn sẽ phải tay trắng ra về.
– Sau khi qua Hàn được 2 ngày, tôi cùng một chị qua gặp GS để chào hỏi. Lúc đó bạn biết không, tôi còn bật sẵn máy ghi âm để trong túi quần để nói chuyện xong với GS rồi nghe lại, chứ tôi biết mình chắc chắn không hiểu hết được. Cũng may thay, chị đi cùng tôi đã tốt nghiệp Thạc sĩ lại đang giảng dạy trước khi qua Hàn nên TA của chị ấy rất tốt. Nhờ vậy mà tôi cũng may mắn chút ít, có người để hỏi. Mặt khác các GS nước ngoài cũng khá tâm lý, họ biết những sv như tôi cần thời gian thích nghi và làm quen với môi trường. Vì vậy 2 tháng đầu tiên khá là nhẹ nhàng với tôi, 8h sáng tôi lên Lab và 10h tối về (Mỗi GS bên này sẽ được trường phân cho 1 phòng làm việc riêng và 1 phòng cho SV của GS đó gọi là Lab). Công việc hằng ngày của tôi khi đó là đọc paper (báo quốc tế) và làm quen với phòng thí nghiệm. Do mới sang, có sự hưng phấn, điều kiện học tập và làm việc tốt nên tôi cải thiện bản thân rất nhanh. Sau 2 tháng tôi dần đi vào thói quen làm việc của người Hàn. Trước nay tôi nghĩ người Việt mình chăm chỉ nhưng sau khi sang đây thì Hàn họ còn chăm chỉ hơn rất nhiều và còn rất hiệu quả nữa. Ngay cả tới GS cũng làm việc tới 10-11 giờ tối. Dân công sở thì thức dậy lúc 6h và về nhà lúc 9-10h tối. Bảo sao cách đây rất lâu HQ còn không bằng VN mà giờ chắc phát triển hơn 20-30 lần J)
– Các bạn biết không các trường ĐH ở HQ cho phép SV vào học tập, nghiên cứu 24/24h. Nhớ hồi còn ở VN, những năm cuối nhiều thí nghiệm phải làm, tôi thường xuyên phải làm đến tối mà vẫn không xong. Nhưng quy định của nhà trường thi muộn nhất 6PM là đóng cửa, nhiều hôm tôi còn bị khóa trong khoa phải gọi điện nhờ thầy cô. Lúc đó tôi thấy rất thất vọng về quy định đó. Trường học là nơi để SV có thể thỏa sức học tập nghiên cứu chứ không phải là một tòa nhà cho SV hàng ngày đến và về. Vì vậy, khi qua đất Hàn chỉ riêng sự khác biệt đó thôi, cũng đủ khiến tôi có thích thú với học tập. Ở đây họ sẽ cung cấp cho bạn tất cả những gì bạn muốn; bạn có thể vào khoa, phòng thí nghiệm 24h, Internet 24/24h (tốc độ thì khỏi phải nói), bàn làm việc, máy tính…. Hơn nữa còn luôn có người có trình độ tận tình hướng dẫn. Và thế là trong vòng 4 tháng tôi có thể tự tin giao tiếp bằng TA trong học tập và nghiên cứu, tôi cảm thấy mọi thứ khi ấy trở nên dễ dàng hơn. Tuy nhiên, như tôi đã nói mọi thứ đều có giá hay “give and take” (cho đi và nhận lại, nhận lại và cho đi). Họ cho tôi HB không phải chỉ để tôi sang học và tốt nghiệp. Mà họ cần người nghiên cứu cho họ. Nói nhanh thì đôi bên đều có lợi.^^
– Cuộc sống du học có màu hồng như bạn nghĩ? Sau khi trải qua giai đoạn học việc (6 tháng đầu), tôi bắt đầu được giao đề tài để nghiên cứu. Khi đó tôi vừa lên lớp vừa làm thí nghiệm, đọc báo, viết báo cáo và họp hàng tuần cùng GS và các bạn SV cùng Lab. Đều đặn từ 9h sáng tới 2h đêm (tôi dành 2h mỗi ngày cho thể thao). Hai năm đầu tiên của tôi cứ ngày qua ngày trôi qua như vậy. Thời gian cuối tuần thì tôi dành để học Tiếng hàn và vui chơi. Có thể các bạn nghĩ sẽ rất mệt và chán. Nhưng với tôi thì lại ngược lại, tôi rất thích học tập như vậy, một tuần trôi qua giống như 3 ngày tôi ở VN vậy, tôi không có nhiều thời gian trống để suy nghĩ về những chuyện linh tinh. Tôi có thể sử dụng TA hàng ngày, nói chuyện với các bạn đến từ các quốc gia khác nhau với nhiều văn hóa khác nhau mà không gặp bất kỳ trở ngại nào. Lại còn được học thêm Tiếng hàn dạy bởi người hàn tại đất nước Hàn. Không phải khổ sở đi săn người bản địa hồi còn học TA. Cho đến bây giờ tôi có nhiều thời gian cho cuộc sống riêng hơn, tôi tham gia tất cả các hoạt động của hội sv Việt cũng như của nước ngoài. Với sự nỗ lực trong thời gian qua tôi cũng đạt được một số thành tích nhất định:
+ Về ngôn ngữ: giao tiếp thành thạo bằng tiếng anh, ở mức giao tiếp cơ bản bằng tiếng Hàn.
+ Học tập: Điểm trung bình học tập 90/100
+ Nghiên cứu: Một bài báo quốc tế (SCIE). Tham gia 5 hội nghị trong và ngoài HQ, trong đó có 2 bài báo có tên đứng đầu và thuyết trình tại các hội nghị quốc tế.
+ Xã hội: Chi hội Phó chi Hội Sinh viên Việt Nam tại trường đại học Kyung Hee. Và tham gia một số chương trình lớn giành cho SV quốc tế như Korea International Student Association, Asia exchange association.
Lời khuyên cuối: Khi ai đó cho bạn cơ hội, dù khó đến đâu hãy thử nó 1 lần bởi mỗi chúng ta đều có một khả năng hơn chúng ta nghĩ rất nhiều. Và khi nắm lấy nó, hãy tận dụng nó. Hãy cứ mơ tất cả những gì bạn muốn, một ngày bạn sẽ làm được nó. Hãy nhớ rằng cần cù-cố gắng-kiên trì là chìa khóa giúp bạn đạt được thứ bạn muốn.
Hãy thử nghĩ xem nếu tôi ở trong nước, không biết đến bao giờ tôi mới thực hiện được những điều trên. Và tôi có thể khẳng định rằng, một sinh viên tốt nghiệp trường tỉnh (ĐH SPKTHY) như tôi, khi ra nước ngoài du học thì khả năng học tập cũng như lĩnh hội kiến thức sẽ không thua kém bất kỳ trường ĐH Top đầu nào của Việt Nam. Vì vậy, hãy tự hào và tự tin nếu bạn là SV trường ĐH SPKTHY, đừng bao giờ tự ti. TÔI LÀM ĐƯỢC THÌ BẠN CŨNG LÀM ĐƯỢC.
Mong rằng câu chuyên nhỏ trong quãng thời gian của tôi có thể chia sẻ và giúp ích được các bạn phần nào trong phần định hướng học tập và nỗ lực cho bản thân trong cuộc sống. Nếu có điều gì muốn trao đổi thêm thì các bạn có thể nhắn tin, gọi điện cho tôi. Tôi rất sẵn lòng. Kiki.
Địa chỉ liên lạc;
SĐT: +82-10-2792-9108
Mail: phamluanmtk7@gmail.com
Facebook: https://www.facebook.com/phamvan.luan.1#