“Cuộc Hành Trình Học Hỏi – Trải Nghiệm”
Xin chào các bạn! Tôi tên là Phạm Văn Luân, sinh viên lớp MTK7 của Khoa Công Nghệ Hóa Học và Môi Trường – Trường ĐHSPKT Hưng Yên.
Tôi tốt nghiệp vào năm 2013 với tấm bằng thủ khoa và cũng như bao bạn bè khác tôi cũngcó được một công việc với mức lương tạm ổn. Tuy nhiên sau vài tháng làm việc, tôi nhận ra rằng bản thân khó có thể phát triển thêm nên tôi đã tìm kiếm cơ hội đi du học. Nhưng thật không dễ dàng cho một sinh viên trường tỉnh để có thể giành được học bổng toàn phần (lúc đó chỉ nghĩ thôi tôi cũng thấy là không thể rồi). Tuy nhiên điều luôn thôi thúc và là động lực lớn nhất cho tôi đó là “năng lực và sự cố gắng của bản thân”. Với tôi, thành quả lớn nhất sau 4 năm nỗ lực-kiên trì học tập dưới sự chỉ bảo của đội ngũ các thầy cô trẻ, nhiệt tình-tâm huyết đó là sự tự tin và ý chí để vượt qua mọi khó khăn. Và cuối cùng, sau tất cả những nỗ lực – thành quả, cộng với sự giúp đỡ của một số anh chị, tôi đã giành được học bổng toàn phần cho chương trình học Thạc sĩ & Tiến sĩ tại trường ĐH Kyung Hee, Hàn Quốc (1 trong 10 trường ĐH tốt nhất tại Hàn).
Tôi qua HQ vào tháng 3 năm 2014, một sinh viên mới ra trường – Tiếng Anh – Tiếng Hàn đều là con số không. 1 đến 2 năm đầu tiên tôi luôn phải cố gắng 200% để thích nghi và tồn tại. Và rồi mọi khó khăn trở thành là những thói quen hàng ngày giống như việc các bạn phải đánh răng mỗi khi dậy. Và cuối cùng cái kết của chương đầu tiên cũng tới, trải qua hành trình 6 năm trên đất Hàn (2 năm Thạc sĩ – 4 năm cho Tiến sĩ), tôi cũng đã tốt nghiệp Tiến sĩ vào tháng 2 vừa rồi.
Phạm Văn Luân nhận bằng Tiến sĩ chuyên ngành Kỹ thuật môi trường tại đại học Kyung Hee, Hàn Quốc (tháng 3/2020)
“Mọi thứ trên đời đều có giá”. 6 năm tuổi trẻ – 6 năm nỗ lực học tập, nghiên cứu: để hoàn thiện – thay đổi giá trị của một con người, để biến một người từ không thể sử dụng ngôn ngữ quốc tế tới có thể sử dụng thành thạo (Anh-Hàn), để có thể tiếp nhận-học hỏi nền giáo dục hiện đại, để hoàn thành bậc học cao nhất, để có chút đóng góp cho cho nền khoa học, để biết thế giới còn quá nhiều thứ cần phải học, để có những người bạn mới với những câu chuyện vô cùng thú vị, để hiểu biết thêm một nền văn hóa,.. Và trên tất cả, tôi tự đúc kết cho bản thân mình rằng:
– “Chăm chỉ – Nỗ lực – Kiên trì” là chìa khóa mở mọi cánh cửa bạn muốn”
– “Cuộc sống luôn luôn tồn tại sự không công bằng, chỉ bạn mới có thể đem lại sự công bằng cho bản thân mà thôi”
– “Hãy luôn hỏi bản thân bạn muốn làm gì, thích gìbởi sau tất cả mọi biến cố thì chỉ có bản thân bạn hiểu bạn và đồng hành làm mọi điều bạn muốn”
– “Đừng TỰ TI, hãy TỰ TIN bởi TỰ TI sẽ chôn vùi khả năng của bạn, còn TỰ TIN thì luôn luôn khám phá ra những khả năng mà bạn chưa từng thấy”
– “Mỗi người luôn luôn có 24h/ngày, kết quả ra sao và như thế nào thì đều do chính bạn”
– “Đừng quan tâm quá nhiều việc người khác nghĩ gì, nếu bản thân bạn thấy đúng và tin vào điều đó”
– “Không bao giờ là quá muộn để bắt đầu một điều gì đó”
– “Cơ hội được tao ra bởi chính bạn”
Sau khi tốt nghiệp thì tôi được giữ lại tại trường để tiếp tục làm nghiên cứu với vị trí “postdoc”. Với tôi mọi thứ mới chỉ bắt đầu – một sinh viên mới tốt nghiệp. Chặn đường phía trước sẽ còn rất dài và nhiều khó khăn. Nhưng cuộc sống là một hành trình cho những điều chưa biết “hành trình đi tìm điều thú vị”
Lời kết: Chúng ta còn quá trẻ để thử và làm một điều gì đó. Hãy cứ mơ tất cả những gì bạn muốn, một ngày nào đó bạn sẽ đạt được nó bởi mỗi chúng ta đều có một khả năng lớn hơn chúng ta nghĩ rất nhiều.
Và bạn học ở đâu, tốt nghiệp ở đâu không quan trọng, quan trọng là bạn nỗ lực như thế nào trong thời gian đó.
Tôi hy vọng, đôi chút chia sẻ ngắn ngủi trong chiều cuối tuần sẽ giúp ích được các bạn phần nào trong việc định hướng cho bản thân trong tương lai. Và tôi cũng rất sẵn lòng được trao đổi thêm hoặc bản thân có thể giúp đỡ các bạn điều gì đó!
Phạm Văn Luân